Nhiệt độ đóng một vai trò quan trọng, đặc biệt là trong một chuỗi phân tích. Mỗi dung dịch có một hệ số giãn nở nhiệt cụ thể. Hệ số được xác định như sau:
V = V0 ∙ (1 + γ ∙ ∆T)
Trong đó V tương ứng với thể tích ở nhiệt độ nhất định, V0 tương ứng với thể tích danh nghĩa, γ là hệ số giãn nở nhiệt (đơn vị 10-3K-1) và ∆T tương ứng với chênh lệch nhiệt độ giữa nhiệt độ của thể tích danh nghĩa (V0 ) và nhiệt độ đo được (tính bằng K).
Tùy thuộc vào hệ số giãn nở nhiệt (γ), việc giữ nhiệt độ của dung dịch không đổi có thể là một điểm quan trọng. Ví dụ, n-hexane có hệ số 1,35. Giả sử dung dịch là 1,000 L ở 20°C và môi trường xung quanh là 25°C thì thể tích của dung dịch là 1,007 L ở nhiệt độ này. Điều này tương ứng với sai số 0.7%.
Do đó, hệ số giãn nở nhiệt của dung dịch có thể là yếu tố đủ quan trọng để điều chỉnh nhiệt độ trong phòng thí nghiệm nhằm thu được những kết quả có độ lặp lại.